It's my 6 year anniversary on Tumblr 🥳
Nói với bạn mình cũng là nói với chính mình. Đến lúc rồi, phải quên đi thôi, tạm biệt
these are some sketches I made for the film Midnight Cowboy, for a poster assignment
Suốt cả trưa nay, trong 30 phút được nghỉ ngơi ngắn ngủi mình đã không thôi nghĩ ngợi duy nhất một vấn đề, nói chính xác hơn là về những lời hứa.
Người ta bảo không nên thốt ra lời hứa lúc vui, người nói có thể quên ngay nhưng người nghe sẽ ghi nhớ và kỳ vọng suốt đời. Bởi thế mình luôn cẩn trọng mỗi khi mở lời với một ai, vì mình sợ sẽ có người hy vọng rồi lại thất vọng hoặc hơn nữa vì mình ?! Thế mà sự cẩn trọng của mình đổi lại toàn dối trá. Mình đối với họ toàn tâm toàn ý, khi nhận lại thì chỉ là tuỳ tâm.
Tất cả chỉ vì mình tin người, mình dễ tin người vl
1. Họ khao khát nhau nhưng chẳng ai dám bắt đầu
Chúng ta có đôi lần khao khát có được một ai đó, được ở cạnh bên họ, nhưng vì nhiều lý do mà chẳng ai trong cả hai dám bắt đầu. Đó có thể là khi bạn yêu một người khi họ đã có người khác bên cạnh, hoặc khi bạn phải lòng một người quá khác biệt so với bản thân đến nỗi sợ rằng nếu bắt đầu cũng sẽ đi đến một kết thúc chẳng đẹp. Có rất nhiều cái tại sao khiến cho những trái tim dù hướng về nhau nhưng cũng không dám bước tới, chỉ biết trong lòng mình thật sự yêu người ấy, mà mãi mãi không thể có được.
2. Khi rời đi rồi, mới nhận ra, ta chưa nói xong những gì cần nói
Cuộc sống là vậy, ở thời điểm cần đưa ra quyết định đúng đắn thì bạn lại đắn đo, ở giây phút cần nói những điều cần nói thì bạn lại chọn cách im lặng. Cuộc sống tồn tại rất nhiều điều hối tiếc, một trong số đó chính là cảm giác canh cánh trong lòng khi đúng ra ở giây phút cuối ấy, ở thời khắc bạn và người ấy đứng ở lựa chọn chia xa hay ở lại, ở vào lúc bạn cần nói hết những gì mình có trong lòng, thì bạn lại không thể nói ra. Chỉ khi rời xa nhau rồi và nghĩ lại, bạn mới nhận ra À, hoá ra lúc ấy mình đã có thể làm khác đi, nhưng không còn cơ hội nữa.
3. Cảm giác cay đắng khi biết rằng, rồi tình yêu này cũng sẽ chẳng kéo dài mãi
Có người bảo, người đáng thương nhất là người ở giây phút vừa bắt đầu yêu đã tin rằng tình yêu đó rồi cũng sẽ chấm dứt. Vào giây phút bạn bắt đầu một mối quan hệ, bạn đã mặc định rằng rồi thì cả hai cũng phải chia tay, thử hỏi bản thân bạn có bỏ ra chút cố gắng nào hay thật sự hết lòng vì mối quan hệ đó nữa hay không? Những tổn thương trong quá khứ đứng ra làm rào cản khiến bạn mất lòng tin vào một tình yêu thực sự, một tình yêu có thể là mãi mãi, khiến bạn dù vẫn có khả năng yêu nhưng lại luôn thấy đắng ngắt ở trong lòng rằng rồi thì tình yêu rất đẹp này cũng sẽ chết dần chết mòn theo năm tháng mà thôi.
4. Cái cảm giác dành cho người mình từng yêu trong quá khứ
Người yêu cũ chính là một danh xưng không bao giờ ngừng xoáy vào tâm trí con người ngay cả khi họ đã đang bước trên con đường tiến về phía trước. Cũng giống như quá khứ dù nằm lại phía sau nhưng bạn không thể vứt bỏ cũng không thể thay đổi, và thậm chí nó còn phần nào tạo ra bạn của hôm nay, người yêu cũ cũng chính là một khái niệm bạn không thể cưỡng cầu mà quên đi, chỉ có thể chấp nhận để nó nằm lại đó trong tim mình. Cảm giác dành cho một người mình đã-từng-yêu, đối với mỗi người lại ẩn dưới một lớp áo khác nhau nhiều lắm; có vui, có buồn, có nước mắt, cũng có oán trách lẫn nuối tiếc. Người yêu cũ chính là như vậy, như một vết xước dài trên mặt kính, nằm đó im lặng và phản chiếu mỗi khi ánh sáng đi ngang.
5. Hơn cả thích, nhưng chưa phải yêu
Có những người cảm thấy thích thú với đối phương hơn bình thường, họ cảm thấy cần nhau, muốn ở bên nhau, nhưng lại tình cảm không đủ mãnh liệt đến mức cho nhau một danh phận. Những người như thế nằm ở “khoảng giữa” trong một tình cảm mà người ta vốn muốn rạch ròi: hoặc yêu hoặc không. Có những người như vậy, vì quá bận rộn với cuộc sống này, nên họ chọn cách tìm đến nhau khi mệt mỏi, cho nhau cái đối phương cần khi có thể, một cách đàng hoàng và có tình cảm thật sự. Đôi khi, bạn chỉ cần biết mình có cảm giác với họ và họ cũng thế, vậy là đủ rồi.
6. Người mà tôi hoàn toàn mê đắm
Người đem lại cho bạn cảm giác chỉ cần người ấy thôi, cả thế giới này hoặc là rất đẹp hoặc là không còn quan trọng nữa.
7. Cái cảm giác nhớ nhung ai đó, hoặc thứ gì đó từng thuộc về mình; nhưng giờ điều đó, người đó đã mất rồi và không bao giờ quay lại nữa
Bạn có nhớ bao nhiêu cũng không thể chạm, có nghĩ đến bao nhiêu cũng không thể nói chuyện, có thương yêu bao nhiêu cũng không thể có được lần nữa. Lúc ấy, bạn sẽ hiểu được từ “không bao giờ” nó đau đến thế nào.
8. Yêu, và được yêu trọn vẹn.
Cả cuộc đời, có nhiều người chỉ mong muốn được một lần đắm mình trong cảm giác này thôi: Yêu và được yêu bởi cùng một người thật trọn vẹn. Sẽ không còn những câu chuyện về một người đội mưa che ô cho một người, trong khi người ấy lại mặc kệ bản thân bị cảm mà lo lắng cho một người khác bị ướt. Thế giới này lúc ấy, chắc chắn sẽ đẹp hơn nhiều lắm.
9. Đau đến nghẹt thở vì mãi mãi không thể có được người mà ta thương
Có đôi lúc trong đời, bạn không may mắn yêu phải một người mà ngay từ đầu đã không thể nào là của mình, cho dù bạn cố gắng đến đâu đi nữa. Có đôi lúc trong đời, người khác nhìn vào tưởng là bạn không có khả năng giành lấy, nhưng sự thật là cho dù có khả năng, bạn cũng không thể nào đưa tay ra mà đoạt lấy người ấy.
10. Chẳng còn chút cảm giác nào với người ta đã từng yêu
Thật lạ làm sao một người giây phút trước đối với ta vẫn là xa lạ, ngay sau đó đã biến thành một phần của cuộc đời. Và cũng thật tàn nhẫn làm sao khi người với người, kể cả có yêu nhau sâu đậm cách mấy vẫn có thể đi đến lúc ngay cả nhìn mặt nhau thôi cũng là không thể nữa. Bạn chỉ là sẽ đến một khoảnh khắc, đứng nhìn người mình từng yêu mà không si không hận, không oán không trách, không buồn không vui. Bạn sẽ chỉ im lặng đứng nhìn người ấy với một nỗi băn khoăn, rằng tình cảm ngày xưa thật sự đã chạy đâu mất rồi?
"Khi một người phụ nữ bỏ lỡ người đàn ông mà họ muốn gả nhất thì sẽ trở nên ngày một kén chọn. Còn khi một người đàn ông bỏ lỡ người mà họ muốn cưới nhất thì sẽ trở nên ngày một tùy hứng. Kén chọn là do không ai bằng được anh, còn tùy hứng là vì người đó không phải em".
Tự nhiên thấy trống rỗng quá
đây chính xác là những gì mình trải qua trong hơn 1 năm vừa rồi, cảm giác đi từ hy vọng, kỳ vọng rồi lần lượt thành thất vọng, nó đau khổ biết bao nhiêu.
Sao anh có thể làm em đau đớn hoài vậy, em đâu muốn gì nhiều, ngoại trừ bình yên...
Mình cứ tưởng sau khoảng thời gian dài như vậy, sau hàng trăm hàng ngàn lần suy nghĩ mình đã chấp nhận, đã nguôi ngoai, đã dứt bỏ đc họ nhưng sau 1 số lần như giấc mơ hôm qua, mình mới biết là mình chưa. Tim mình, não mình mà ko thể làm chủ đc. Ko thể bắt nó ko buồn hay ko suy nghĩ, ko mơ về ai đó nữa... bất lực thật ha...
Nhiều khi mình nghĩ hay cứ ôm kỷ niệm đẹp của quá khứ mà sống 1 mình đến già cho lành nhỉ... Nhưng rồi khi vô tình chứng kiến hoặc mơ thấy họ hạnh phúc bên người khác là mình lại từ bỏ suy nghĩ đó và lại muốn có 1 hạnh phúc như họ.
Nhưng bây giờ chưa dứt đc quá khứ thì chưa đến đc với ai cả dù họ có tốt đến mức nào đi nữa. Đến với ai cũng ám ảnh sẽ lặp lại kịch bản: ban đầu thì rất tốt, kết thúc lại dở tệ...
Mình luôn tin là mỗi người đều có 1 người sinh ra dành riêng cho mình. Đến bây giờ, cái người định mệnh ấy với mình sẽ là người: đợi đc đến lúc mình sẵn sàng yêu họ. Nếu họ ko đợi đc mà đến với người khác thì ko phải người dành cho mình rồi.
Hôm qua dì lại mai mối cho 1 người và mình vốn ghét trò mai mối nên đã ko thèm ra tiếp. Mình biết mình làm thế là bất lịch sự và có lỗi với họ nhưng ko còn cách nào khác. Họ có chửi mình hay bảo mình điên, già rồi còn kén chọn mình cũng chấp nhận thôi... sống đến tầm này mà còn để tâm ai nghĩ gì về mình thì sao sống nổi.
Dì trách mình và bảo ngta đến ko thích thì cứ tiếp, cứ cắm ca cắm cảu, cứ lấy chồng đi có đứa con rồi ko hợp thì bỏ, ít ra có đứa con sống cùng nó, về già sống 1 mình đau ốm ai chăm. Xong ai khoe ảnh gia đình hạnh phúc cũng bảo đấy mày thấy ngta có vợ có chồng sướng chưa, chả ai sống 1 mình mà hạnh phúc cả ... rát hết cả tai. Mình thậm chí p gắt lên là thôi dì đừng nói nữa cháu đau đầu lắm, mỗi ng 1 tiêu chuẩn hạnh phúc riêng chứ. Dì nói nữa cũng ko thay đổi đc gì đâu. Thế là dì dỗi mình, ko thèm nói gì luôn...
Mình phải nói thật là mình ko thích tính cách của dì. Cứ áp đặt quan điểm của mình lên ng khác. Dì nghĩ làm thế là tốt cho mình nhưng mình có cần đâu, thấy rất phiền là khác... Mình biết là mình có nói bao nhiêu đi nữa dì cũng ko bao giờ hiểu đc đâu. Ngược lại mình cũng ko nghe theo dì đc. Haiz, dù dì có giận ko thèm nhìn mặt mình nữa mình cũng chấp nhận thôi. Cuộc đời mình mình phải sống theo ý mình chứ, dù có thế nào mình cũng là người chịu hậu quả cho những quyết định của mình chứ có ai chịu thay đc...
Lâu rồi ko lên tum này than thở, hôm nay nhiều chuyện dồn nén quá ko chịu nổi lại ngoi lên vậy. Tự kỉ mãi ở story ig thì cũng chán...
chén 2 đọi, đũa 2 đôi nhưng mà gối tôi chỉ cần 1 chiếc thôi, đó là trong vòng tay anh ta
Anh mong sau này, giày của em và anh sẽ luôn đặt cạnh nhau ở trước hiên nhà.
Em nhớ anh nhiều quá, rất nhiều.
🐱❤🐌 :))
“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”
146 posts